TẢN MẠN VỀ HOA
( Phan Hoàn) Xưa hoa quý Người trồng trong giếng ngọc(*) Chăm chút như linh thể của mình Hồn hoa tinh khiết sương bình minh Hương hoa tỏa thánh thần kính cẩn Giống hoa của trần gian Người trần gian ươm Cho uống nước thế gian vẫn uống Tắm ánh nắng nhân gian vẫn hưởng Khác chi? Mà không nhiễm bụi trần Hoa làm quà tặng kẻ tri âm Hoặc để ngâm nga rượu, thơ với người tri kỉ Hôm nay Khi con người tự vỗ ngực: không có gì là không thể Giả hoa… nào có khó gì? Những nghệ nhân làm hoa giả tinh vi Tự đắc thay bàn tay Tạo hóa diệu kì Hoa giả lên ngôi Thị hiếu tôn vinh hoa giả Hoa trồng ư? Không còn giếng ngọc Sương nhiễm độc Đất cỗi cằn Như xương rồng Trên đất rắn Muốn nở hoa Phải mọc nhiều gai Rễ dài Bám sâu vào mạch đất ( *) ý lấy từ bài phú Hoa sen giếng ngọc của Mạc Đĩnh Chi