Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2015

TẢN MẠN VỀ HOA

( Phan Hoàn) Xưa hoa quý Người trồng trong giếng ngọc(*) Chăm chút như linh thể của mình Hồn hoa tinh khiết sương bình minh Hương hoa tỏa thánh thần kính cẩn Giống hoa của trần gian Người trần gian ươm Cho uống nước thế gian vẫn uống Tắm ánh nắng nhân gian vẫn hưởng Khác chi? Mà không nhiễm bụi trần Hoa làm quà tặng kẻ tri âm Hoặc để ngâm nga rượu, thơ với người tri kỉ Hôm nay Khi con người tự vỗ ngực: không có gì là không thể Giả hoa… nào có khó gì? Những nghệ nhân làm hoa giả tinh vi Tự đắc thay bàn tay Tạo hóa diệu kì Hoa giả lên ngôi Thị hiếu tôn vinh hoa giả Hoa trồng ư? Không còn giếng ngọc Sương nhiễm độc Đất cỗi cằn Như xương rồng Trên đất rắn Muốn nở hoa Phải mọc nhiều gai Rễ dài Bám sâu vào mạch đất ( *) ý lấy từ bài phú Hoa sen giếng ngọc của Mạc Đĩnh Chi

Nói với em trai

(Phan Hoàn) Trong danh bạ điện thoại dài dằng dặc Bố mẹ, chị, vợ: em lưu số hàng đầu Trong bảng thanh toán cước cuộc gọi bấy lâu Hàng nghìn phút chỉ có vài phút em dành gọi cho cha mẹ Có nhiều hơn những cuộc gọi cho vợ Nhưng nó cứ thưa dần… Trên Facebook cá nhân Em thường xuyên khoe những bữa ăn thịnh soạn Những thú ăn chơi lạ hoắc Có nhiều thứ tốn quá nhiều tiền Ở nhà bố mẹ mình Thi thoảng có bữa ăn thịnh soạn Nếu còn thừa món thịt Bố tiếc hay hấp đi hấp lại để ăn Ti vi hỏng không có gì xem Mẹ quen nghe những chương trình cũ mèm Bằng cái đài cũ kĩ Em thay mấy đời điện thoại xa xỉ Nhưng chưa cái nào dùng được trọn một năm Em lên án thói đời rất hăng Khi ngồi bên bàn nhậu Công trường dãi dầu bụi bặm Tiền lương em đủ nuôi gia đình Em không tiếc mồ hôi của mình Bị xoay trên chiếu bạc Cay cú Bao lần mất mát Không chừa Vợ chống tình cảm lạt thưa Những câu mặn nồng ân ái Xa cách làm vợ em e ngại Con bé thơ nhưng g