Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2014

Những Ca Khúc Hay Nhất Của TÂN NHÀN [Dân Ca]

VÔ ĐỀ

VÔ ĐỀ Ta là con thuyền bị sóng bể đời anh dập vùi tơi tả, buồm rách, thành vỡ... Ta ngây thơ chờ thời gian phù phép vá lại cánh buồm như thưở ban sơ lấy nước sơn phủ lên vết vỡ Nhưng dường như cổ tích chẳng có thật bao giờ Biển vẫn mãi muôn đời là biển phải bão dông, phải lên xuống thủy triều thuyền cam chịu những dập vùi tơi tả mong thời gian gồng mình xoa dịu vết thương Nợ nần chi kiếp trước để đoạn trường! Nghe sám hối trong sóng gợn vô hồi thỉnh tiếng chuông ngân mãi. Nếu có kiếp sau, thôi , không cầu trả lại: ấn oán, hận sầu, vùi dập lại thuyền ai.

NỖI NIỀM

NỖI NIỀM Tôi đứng trên bục giảng Thấy chân đứng chênh chao Giọng đọc dù trong trẻo Không gọi được nắng vào Biết làm sao? Những bài làm văn : Không thấy hương của cây Không thấy lời của cỏ Không thấy tình của gió Không thấy sắc của mây Không thấy tiếng bàn chân thơ ngây Khẽ đặt lên thảm cỏ, Không có tiếng xuýt xoa, than thở Cho con giun quằn quại chết trong vườn nhà. Phải làm   sao? Những câu văn sử dụng ngôn từ mẹ đẻ: Gượng gạo, ngô nghê, pha tạp, cụt què; Những dấu câu không theo cảm xúc; Cấu trúc ngôn từ, ngữ nghĩa vụn tan. Một câu hỏi có bao nhiêu lời giải Những lời than Không đổi thay được thực tại Mong đãi cát tìm vàng Lửa mồ hôi luyện quặng Mượn ánh sao thắp lên hi vọng. Dùng phím tâm hồn gọi từng giọt bình minh Lấy bàn tay thô ráp ân tình Vun cảm xúc nảy mầm từ đá sỏi Tôi và Em hãy dâng trái tim để Thời gian hóa giải Lời nguyền nào đang trói buộc những trái tim