Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2012

THƠ: XIN LỖI CON !

XIN LỖI CON Kỉ niệm Giờ Trái đất Dẫu cha là một thiên tài. Tiếc không quay được dặm dài thời gian Thế hệ cha đã góp lại cho các con                                          một kho tàng sách vở Nhưng chẳng thể cho con                                           một trái đất xanh tươi Thế hệ cha có thể giúp các con                                          thiết kế tàu con thoi Mà không có cách nào ngăn băng lở! Cha cho con cả một khu vườn diễm lệ Cây cảnh nghìn đô rồi bể cá tuyệt vời Một bể bơi nước trong xanh vời vợi Con tha hồ bơi lội tung tăng... Bất lực khi không thể   cho con ra tắm sông Vì ngay cả rong rêu cũng nhuộm màu đen đặc Cá thoi thóp và không gian nồng nặc Chất độc ngấm vào từng thớ đất phì nhiêu Cha khích lệ con khám phá và phiêu lưu Để xót xa, bàng hoàng, xấu hổ Khi con đem hiện tại chiếu vào quá khứ   Nay:                                 Khoa học huy hoàng mà nhân loại ngấp nghé đêm diệt vongg Xưa:        Tổ ti

thơ: CHẮP CÁNH LỜI RU

Ru đời bằng khúc dân ca Cho nhân gian thấm bao la ân tình Dẫu đời muôn mặt phù sinh Hồn không giai điệu,thuyền không mái chèo Ru người hướng cõi phiêu diêu Để cho nhân ảnh bớt chiều đau thương Ru người tụng giá luân thường Để cho lắm kẻ lạc đường tỉnh mê Ru em sau nỗi ê chề Nhân tình thế sự bộn bề bão giông Dù đứng mòn cạn bến mong Cũng vẫn đợi con thuyền nhân cập bờ Ru ta , lạc lõng, bơ vơ Buồn mà không hận vì đời có ta Ta là cỏ, ta là hoa Là hạt cát, hạt phù sa bãi bồi Là hạt muối, hạt mưa rơi Là ong,   là kiến, là chim trời liệng bay...                                                                                                                                            Phan Hoàn