Nợ duyên ( Phan Hoàn) Vì em và anh mắc nợ Duyên kiếp từ xửa từ xưa Nên dẫu nghìn trùng xa cách Vẫn tìm nhau cả trong mơ Nếu em và anh không nợ Duyên kiếp từ xửa từ xưa Dẫu cho ngồi ngay bên cạnh Em- anh vẫn cứ ơ thờ Em không muốn mình mang nợ Toàn những oán hận, khổ đau Để cho trọn đời suốt kiếp Hai ta ngậm những u sầu Cũng không muốn mình phản bội Để lại mắc nợ kiếp sau Vườn tình đơm hoa kết trái Nhân quả phù sa bao đời Dòng đời chẳng như mong ước Thuyền đời kẻ ngược người xuôi Vườn đời lắm hoa, nhiều trái, Mê cung: bướm lả, ong lơi Duyên nợ phải chiều: đâu dễ ! Hạt mầm tưởng chắc trong tay Thành cây hay là hạt chết Một phút buông tay: xa rồi….
(Trích: Quà tặng cuộc sống) Vào năm 1989 tại Armenia có một trận động đất lớn 8,2 độ Richter đã san bằng toàn bộ đất nước và giết hại hơn ba mươi ngàn người trong vòng chưa đầy bốn phút. Giữa khung cảnh hỗn loạn đó, một người cha chạy vội đến trường học mà con ông đang theo học. Tòa nhà trước kia là trường học nay chỉ còn là đống gạch vụn đổ nát. Sau cơn sốc, ông nhớ lại lời hứa với con mình rằng "Cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa, cha sẽ luôn ở bên con!" Và nước mắt ông lại trào ra. Bây giờ mà nhìn vào đống đổ nát mà trước kia là trường học thì không còn hy vọng. Nhưng trong đầu ông luôn nhớ lại lời hứa của mình với cậu con trai. Sau đó, ông cố nhớ lại cửa hành lang mà ông vẫn đưa đứa con đi học qua mỗi ngày. Ông nhớ lại rằng phòng học của con trai mình ở phía đằng sau bên tay phải của trường. Ông vội chạy đến đó và bắt đầu đào bới giữa đống gạch vỡ. Những người cha, người mẹ khác cũng chạy đến đó và từ khắp nơi vang lên những tiếng kêu than "Ôi, con trai tôi!&quo
Nhận xét
Đăng nhận xét