Nợ duyên


Nợ duyên

                                                           ( Phan Hoàn)



Vì em và anh mắc nợ
Duyên kiếp từ xửa từ xưa
Nên dẫu nghìn trùng xa cách
Vẫn tìm nhau cả trong mơ

Nếu em và anh không nợ
Duyên kiếp từ xửa từ xưa
Dẫu cho ngồi ngay bên cạnh
Em- anh vẫn cứ ơ thờ

Em không muốn mình mang nợ
Toàn những oán hận, khổ đau
Để cho trọn đời suốt kiếp
Hai ta ngậm những u sầu

Cũng không muốn mình phản bội
Để lại mắc nợ kiếp sau
Vườn tình đơm hoa kết trái
Nhân quả phù sa bao đời

Dòng đời chẳng như mong ước
Thuyền đời kẻ ngược người xuôi
Vườn đời lắm hoa, nhiều trái,
Mê cung: bướm lả, ong lơi

Duyên nợ phải chiều: đâu dễ !
Hạt mầm tưởng chắc trong tay
Thành cây hay là hạt chết
Một phút buông tay: xa rồi….

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

ANH CÓ GIÚP TÔI ?

CON CÁ NÀY BIẾT